Rút lại bài học từ nhà du hành vũ trụ Chris Hadfileld.

Trong cuộc sống có rất nhiều thứ đáng sợ mà chúng ta luôn e ngại. Nhưng đôi khi nỗi sợ đó từ chính bản thân chúng ta tạo ra. Nó sừng sững như bức tường, cản đường chúng ta đạt được những điều tốt đẹp mà chúng ta mong muốn. Thử tưởng bạn đang đi dạo trong một khu vườn mà trong đó có rất nhiều bông hoa mà bạn yêu thích. Nhưng bước được vài bước bạn thấy một mạng tơ nhện trên một nhánh cây. Hình ảnh đó tác động và ký ức về lần chạm trán với một con nhện trước đó hiện lên trong tâm trí bạn. Lúc này nỗi sợ hãi tác động mạnh hơn việc thưởng thức những bông hoa khiến quay lại và bước ra khỏi khu vườn. Điều đó cũng xảy ra tương tự với những tình huống trong cuộc sống.

Theo thống kê, trên thế giới có 50.000 loài nhện nhưng trong số đó chỉ có 20 loài có độc. Lùi về những năm trước công nguyên khoảng 720 loài nhện và chỉ có 1 loài có độc. Hơn thế nữa loài nhện đó có màu đỏ trên lưng như kiểu cho bạn biết là “Tôi là nhện độc và tôi có dấu đỏ trên lưng“. Nếu cẩn thận một chút bạn hoàn toàn có thể tránh được nó vì nó sống gần mặt đất còn bạn chỉ đi ngang qua, chứ không phải là xuyên qua mạng nhện của con “để mà bị cắn. Nó không giăng những cái mạng nhện kiểu thế này mà thường giăng tơ ở góc tường Và người ta gọi nó là “Góa Phụ Đen” là vì con cái thường ăn thịt con đực nó đâu hề quan tâm đến bạn.Vậy nên, thật ra, lần tới khi đi xuyên qua một cái mạng nhện bạn không cần phải giật bắn mình hoảng sợ nữa – NGUY HIỂM LÀ THỨ KHÁC XA VỚI NỔI SỢ!

Vậy làm sao để có thể vượt qua nó? Làm sao để thay đổi những hành vi bản năng này? Vâng, lần tới nếu có thấy một cái mạng nhện hãy nhìn kĩ, đảm bảo rằng đây không phải của con “Góa phụ đen” rồi hẵng bước qua nó. Và khi bạn nhìn thấy một cái mạng nhện khác và bước qua. Hãy nghĩ nó chỉ là một chút tơ thôi nên chẳng có gì to tác cả! Và con nhện đằng sau màng tơ đó có thể cũng vô hại như một con bọ rùa hay một con bướm. Và tôi đảm bảo với bạn, nếu đã bước qua 100 cái màng nhện thì bạn đã thay đổi những hành động bản năng, những hành vi từ trong tiềm thức của bạn và giờ bạn đã có thể đi bộ quanh vườn mỗi sáng mà không phải sợ gì về những cái mạng nhện trên gác mái nhà ngoại hay bất cứ cái gì khác, trong tầng hầm nhà mình. Và bạn có thể áp dụng điều này vào mọi thứ.

Điều quan trọng ở đây là bằng cách nhìn vào sự khác nhau giữa mối nguy hiểm trong nhận thức và mối nguy hiểm thật sự cái gì mới thật sự nguy hiểm cái gì mới thật sự làm bạn phải lo ngại? Không chỉ là kiểu sợ chung chung về những rủi ro. Bạn có thể thay đổi tường tận những phản ứng của bản thân, từ đó cho phép bản thân đặt chân tới những nơi, chứng kiến những thứ và làm những việc mà lẽ ra bạn đã không bao giờ có thể làm được.